Raun đã thoát khỏi chứng tự kỷ nặng, tưởng rằng sẽ đeo bám cậu vĩnh viễn như thế đấy! Và không chỉ Raun, tất cả những đứa trẻ mắc chứng tự kỷ đều có thể trở lại cuộc sống bình thường nếu được giúp đỡ và hỗ trợ đúng cách.
Đừng ngừng cố gắng, đừng đánh mất hy vọng vào những đứa trẻ đặc biệt ấy, hãy kiên trì yêu thương chúng, đến lúc thích hợp, bạn có thể vào được thế giới của chúng và kéo chúng ra ngoài với bạn.
Nếu trong gia đình bạn đang có người bị tự kỷ, hay bạn đang giúp đỡ những người tự kỷ, thì đây là bài viết chúng tôi dành chia sẻ với bạn. Về trường hợp của những người đã từng mắc chứng tự kỷ và đã khỏi hoàn toàn – họ là những người nổi tiếng và đang cống hiến tài năng cho xã hội, họ đang sống một cuộc đời hạnh phúc, bình thường như chưa từng bị chuẩn đoán mắc bệnh.
Hãy giữ vững niềm tin và hy vọng, vì con bạn cũng sẽ có cơ hội trở lại bình thường như thế, chỉ cần bạn đủ yêu thương và kiên trì, thế giới của con sẽ sớm mở ra chào đón bạn và chúng cũng sẵn sàng bước theo chỉ dẫn tình yêu của bạn.
Câu chuyện về cậu bé Raun được chữa lành tự kỷ bằng liệu pháp yêu thương
Raun K.Kaufman – là con trai thứ ba trong gia đình Barry và Samaria Kaufman. Năm 1974 cậu chào đời trong niềm hạnh phúc của cha mẹ và các anh chị em. Nhưng 18 tháng sau, cậu được chuẩn đoán mắc chứng tự kỷ nặng và IQ dưới 30, và sẽ không bao giờ có thể khỏi được. Cậu có các biểu hiện không bình thường của một đứa trẻ tự kỷ khiến cha mẹ lo lắng, từ khi 12 tháng tuổi như: cậu không nhìn cha mẹ, không thích cười, lặp đi lặp lại các hành động kỳ lạ, không quan tâm đến mọi cuộc giao tiếp, say mê đặc biệt với một vài món đồ chơi,…vv.
Quả là một cú sốc lớn với gia đình Kaufman. Người thân của họ thậm chí không dám đến chơi thường xuyên vì ái ngại cậu bé Raun khác thường. Cha mẹ thì rất buồn vì không thể giao tiếp được với Raun, không thể dạy cậu bé, không thể yêu thương cậu, cho cậu những điều cậu cần. Dù đã thử rất nhiều phương pháp, nhưng kết quả dường như không tiến triển là mấy.
Cha mẹ của Raun dường như bị thu hút bởi vẻ đẹp, sự cuốn hút kỳ lạ của con trai, khiến họ không thể để mặc cậu trong thế giới “cô đơn” của tự kỷ. Họ muốn tiếp cận thế giới của cậu, trò chuyện với cậu và nếu có thể, họ sẽ kéo cậu ra khỏi thế giới đó. Barry và Samaria chỉ đơn giản là muốn con được hạnh phúc, muốn được yêu thương con theo cách mà con muốn, vì con được sinh ra trên đời này đã là điều tuyệt vời nhất với họ rồi. Raun bé nhỏ xứng đáng được chăm sóc, được quan tâm theo cách đặc biệt.
Điều tuyệt vời là họ đã thành công sau đó khi xây dựng được một phương pháp tiếp cận và giao tiếp trong thế giới tự kỷ của Raun. Phương pháp này sau đó lầ rất nổi tiếng và được áp dụng rộng rãi trên toàn thế giới.
Vậy, Barry và Samaria Kaufman đã làm như thế nào?
Đầu tiên, cặp vợ chồng này đã phải học cách chấp nhận rằng con bị tự kỷ nặng, bỏ qua các cảm giác buồn đau, thất vọng. Chấp nhận thay đổi mọi thứ, kể cả bản thân mình để chính họ và Raun có được cảm giác tốt hơn, thoải mái và cởi mở hơn. Và hơn hết, họ luôn giữ mãi tình yêu với đứa trẻ dù nó đặc biệt như thế nào đi nữa!
Họ học ngôn ngữ của Raun, tìm hiểu thế giới của cậu và kết nối với cậu bằng ngôn ngữ đó. Họ đã dành rất nhiều thời gian để quan sát Raun, hiểu Raun. Họ nhận ra rằng, những đứa trẻ tự kỷ không biết cách để giao tiếp với chúng ta và do đó, ta phải học ngôn ngữ của chúng để có thể giao tiếp được. Đừng ép chúng phản ứng lại với ta như những đứa trẻ bình thường, hãy chậm rãi bước vào thế giới của chúng, thu hút chúng và trò chuyện với chúng.
Cha mẹ Raun đã làm theo các hành động của cậu như nhảy nhót, lặp đi lặp lại các hành động khi chơi đồ chơi hay khám phá một món đồ của cậu, đi đứng như cậu bé, chơi các đồ chơi giống cậu,…vv. Thậm chí đến nỗi người ta hiểu lầm rằng Barry và Samaria đang khuyến khích các hành động bất thường của cậu bé. Nhưng không sao, bằng tình yêu thương vô hạn của mình, cặp vợ chồng này đã bỏ qua tất cả những lời bàn tán ấy. Họ cứ làm như thế cho đến một ngày Raun cảm nhận được họ đang ở cạnh cậu, cậu bé có những phản ứng đáp lại như: nhìn họ, cười với họ, cùng chơi, chia sẻ đồ chơi,…vv.
Vợ chồng Kaufman đã kết nối được với Raun trong thế giới của cậu. Họ đã có thể giao tiếp được với Raun, thật tuyệt vời! Và cứ như vậy, khi chơi với cậu, họ cố gắng giao tiếp với cậu bằng mắt, bằng bài hát, cử chỉ yêu thương, trò chuyện với cậu,…vv.
Hơn 3 năm sau đó, cậu bé Raun đã trở thành đứa trẻ biết yêu thương, hiếu động và đầy đam mê, mạnh dạn và luôn chủ động. Tốt nghiệp thạc sĩ tại Đại Học EVLY, cậu mở một trung tâm dạy học tại West Coast. Trở thành giám đốc trung tâm Tự Kỷ của Hoa Kỳ, dạy chương trình giáo dục đặc biệt cho trẻ tự kỷ mà cha mẹ cậu đã lần đầu áp dụng cho cậu, và cậu là đứa trẻ đầu tiên thành công với phương pháp ấy – chương trình Son-Rise. Và đến thời điểm hiện tại, người ta biết đến Raun K.Kaufman – Giám đốc giáo dục toàn cầu của Autism Treatment Center of America, người đã giúp đỡ hàng triệu gia đình trên khắp thế giới có con bị tự kỷ có lại được một cuộc sống hòa nhập, vui vè và hạnh phúc.
Raun đã thoát khỏi chứng tự kỷ nặng, tưởng rằng sẽ đeo bám cậu vĩnh viễn như thế đấy! Và không chỉ Raun, tất cả những đứa trẻ mắc chứng tự kỷ đều có thể trở lại cuộc sống bình thường nếu được giúp đỡ và hỗ trợ đúng cách.
Đừng ngừng cố gắng, đừng đánh mất hy vọng vào những đứa trẻ đặc biệt ấy, hãy kiên trì yêu thương chúng, đến lúc thích hợp, bạn có thể vào được thế giới của chúng và kéo chúng ra ngoài với bạn.
Nguồn: Steps Special School
-------------------------------------------------------------------------------
Mọi thông tin cũng như thắc mắc về chương trình học cho các bé, ba mẹ có thể tham khảo tại thông tin dưới đây:
Học viện giáo dục hòa nhập Edison ( https://edison.hoanhap.edu.vn/ )
Address: 196/143 Trường Chinh, Quán Ngữ, Kiến An, Hải Phòng, Vietnam
Phone: 022 536 1111 - 0833 319 119
Email: info@edison.hoanhap.edu.vn
Website: https://edison.hoanhap.edu.vn/
Với một đứa trẻ bị tăng động giảm chú ý, việc học tập không phải là dễ dàng vì chúng rất khó để ngồi yên hay tập trung nghe giảng. Chưa kể, tại lớp học, trẻ có rất nhiều giờ luyện tập các kỹ năng. Sau giờ học đôi khi có thêm bài tập về nhà,… tất cả chỉ khiến một ngày của đứa trẻ trở nên tồi tệ hơn mà thôi.
Giai đoạn trẻ bước vào độ tuổi đi học là giai đoạn khó khăn nhất với bất kỳ đứa trẻ nào. Lúc này, trẻ dành nhiều thời gian hơn cho các hoạt động bên ngoài gia đình, có nhiều mối quan tâm hơn, nhiều người cần tương tác hơn,…vv. Với một đứa trẻ tự kỷ, việc này là không hề dễ dàng, do hạn chế của chúng trong giao tiếp xã hội, nguy cơ lo lắng thái quá và stress trẻ gặp phải khá cao, ảnh hưởng đến việc học tập, sinh hoạt bình thường của trẻ.
Trẻ tự kỷ thường rất nhạy cảm với các yếu tố tác động như âm thanh, ánh sáng, tác động xúc giác (đụng chạm cơ thể),…vv. Trẻ tự kỷ cũng rất dễ mất bình tĩnh khi đối mặt với những thay đổi, những điều trẻ cảm thấy xa lạ hay khó chịu từ các đồ vật, con người và hoạt động thường ngày. Những cảm xúc tiêu cực có thể khiến trẻ tự kỷ càng khó kiểm soát hành vi, suy nghĩ hơn nữa, chúng có thể sẽ trở nên kích động, la hét, đập phá, gây nguy hiểm cho chính mình và người xung quanh.
những người khiếm thính, khiếm thị, mắc các khuyết tật cơ thể hoặc thua kém về trí tuệ,…vv. Khi giao tiếp với họ cần tránh làm tổn thương, hay không được có ý xúc phạm, cần luôn thể hiện sự tôn trọng và quan tâm đúng mực. Đặc biệt là với trẻ em bị các khiếm khuyết, chúng có thể rất nhạy cảm. Để có được những cuộc giao tiếp hiệu quả với những đứa trẻ đặc biệt, cần lưu ý một số điểm sau đây:
Dù áp dụng phương pháp nào, thì cũng cần theo dõi, đánh giá đều đặn. Việc chữa trị cho trẻ giống như thực hiện một kế hoạch, cần có chiến lược rõ ràng, thời gian để thực hiện và định kỳ đo lường kết quả để điều chỉnh. Việc chữa trị là một quá trình dài và nhiều khó khăn, cần sự nỗ lực từ cả phía trẻ mắc bệnh lẫn cha mẹ/người chăm sóc. Hãy kiên trì với việc điều trị dù kết quả có thể đến chậm.
người ta có thể thiết kế các phương pháp trị liệu bằng tác động đến não bộ của trẻ để cải thiện tình trạng tăng động và giảm chú ý. Một trong số đó là thiết lập chế độ ăn giúp cơ thể sản sinh ổn định lượng Dopamine cần thiết – phương pháp này có tác động tích cực đến việc cải thiện khả năng tập trung cho trẻ tăng động giảm chú ý:
Bài viết này muốn giới thiệu đến bạn, một phương pháp tưởng chừng “vô lý”, “không thể”, nhưng đã được các nhà khoa học Úc chứng minh là mang lại lợi ích tốt cho tình trạng của trẻ tự kỷ. Và phương pháp đó là: Cho trẻ tự kỷ chơi với thú cưng.
Việc chuẩn đoán tự kỷ nên được thực hiện bởi các sĩ chuyên khoa, thông qua một loạt các hoạt động, các quan sát và các bài kiểm tra được thiết kế dành riêng để thăm dò và chuẩn đoán có độ chính xác cao. Đồng thời, cũng dựa trên thông tin về triệu chứng được cung cấp bởi cha mẹ/ người chăm sóc trẻ để có kết luận chính xác nhất
Vậy, “Hiếu động” và “Tăng động” khác nhau như thế nào? Làm thế nào để nhận biết con đang hiếu động hay bị tăng động giảm chú ý?
Tăng động giảm chú ý hay Attention Deficit Hyperactivity Disorder (ADHD) là một chứng rối loạn tâm lý rất thường gặp ở trẻ em. Tỉ lệ trẻ mắc phải là 3-6%. Biểu hiện bất thường của tăng động giảm chú ý chỉ được nhận thấy rõ rệt nhất vào giai đoạn trẻ từ 4-7 tuổi, giai đoạn trẻ đến trường.
Hội chứng tự kỷ ở trẻ nhỏ tại Việt Nam không có gì là quá xa lạ với xã hội. Số trẻ mắc phải hội chứng này đang ngày một gia tăng và có nguy cơ trở thành một “căn bệnh thế kỷ” phổ biến trong cộng đồng. Thế nhưng nhận thức của mọi người về hội chứng này vẫn còn chưa sâu sắc, thậm chí hời hợt. Các định kiến xã hội cùng các nhìn nhận không chính xác về tự kỷ đã gây ra rất nhiều khó khăn cho các bậc cha mẹ và chính đứa trẻ trong nỗ lực hòa nhập với cộng đồng.
Tăng động giảm chú ý được xếp vào nhóm hội chứng rối loạn phát triển lan tỏa ở trẻ. Nghĩa là trẻ bị suy giảm một chức năng nào đó, dẫn đến suy giảm các chức năng khác của cơ thể.
Thông thường trẻ đã mắc phải chứng bệnh này rất lâu rồi mới được phát hiện ở độ tuổi đến trường, gây rất nhiều khó khăn cho trẻ, ảnh hưởng nhiều đến sự phát triển bình thường của trẻ.
Để nuôi dạy một đứa trẻ bình thường, cha mẹ đã tốn không ít công sức, và nếu đứa trẻ đó còn là một đứa trẻ đặc biệt, thì việc này càng khó khăn và nhiều thử thách hơn. Chẳng ai muốn con khi sinh ra gặp phải các vấn đề về sức khỏe hay tâm lý cả, nhưng nếu trường hợp này xảy ra thì sao? Cha mẹ sẽ phải làm gì khi biết con là một đứa trẻ đặc biệt – con là một đứa trẻ tự kỷ?
Tự kỷ là một hội chứng rối lọan phát triển lan tỏa phức tạp của hệ thần kinh, não bộ thường gặp phải ở trẻ dưới 3 tuổi.
ABA phân chia các nhiệm vụ thành nhiều nhiệm vụ nhỏ hơn với rất nhiều các hoạt động, sau đó dạy đứa trẻ và giúp chúng hoàn thành các nhiệm vụ này đến khi ghi nhận được một hành động tốt. Kỹ thuật này nhằm mục đích củng cố hành vi cho trẻ tự kỷ - nghĩa là khuyến khích các hành vi tốt cần phát huy của trẻ, khuyến khích chúng tương tác giao tiếp và loại bỏ dần các hành vi không phù hợp ngăn cản trẻ hòa nhập. Được áp dụng trong việc dạy kỹ năng, dạy tương tác cho trẻ tự kỷ.
bạn tuyệt đối không nên quy chụp trí tuệ của trẻ tự kỷ, hay có thái độ xem thường, miệt thị chúng. Chúng có thể rất thông minh, chẳng hạn như những đứa trẻ bị hội chứng Asperger – một dạng tự kỷ thông thái - chỉ là không biết cách thể hiện mình thôi.
Theo một số nghiên cứu mới đây, các nhà khoa học phát hiện ra rằng, người mắc chứng tăng động giảm chú ý (ADHD) có nguy cơ phát triển sớm chứng bệnh Parkinson gấp hai lần so với người bình thường.
Hiện vẫn chưa có các nghiên cứu hay kết luận chính xác về tác dụng phụ của thuốc trong điều trị chứng Tăng động giảm chú ý (ADHD) ở trẻ. Tuy nhiên, trước các lợi ích và rủi ro thấy rõ từ việc dùng thuốc, cha mẹ nên cân nhắc quyết định nên hay không nên, hoặc có thể sử dụng kết hợp để có thể đạt được kết quả mong muốn, giảm thiểu được rủi ro sử dụng thuốc.